Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2012
Nắng vàng ô cửa sổ...
Chủ nhật sớm nay trời nắng vàng nhạt , gió se se lạnh ...
Sáng sớm đi nhà thờ bỗng dưng nghe lòng man mác.... , không phải là buồn đâu ..., nhưng sao có một chút gì đó thú vị, một chút xao xuyến bâng khuâng, và với một chút tiếc nuối về sự mất mát cái gì đó , khiến lòng chùng xuống hơi trĩu nặng một chút...
Đêm qua sương mù nhiều quá, những ngọn đèn đường vàng vọt phản chiếu ..., càng nhìn càng thấy buồn miên man hơn.... trong khói sương mù....
Tình đã chết hay vẫn còn âm ỉ cháy trong trái tim của ta ....! ?
Chỉ là những câu hỏi vu vơ và....dường như mình không cần thiết ....phải cố tìm cho ra câu trả lời nữa…
Dẫu cho thế nào ...mình vẫn phải bước đi tiếp, bởi vì...cuộc đời đó ...còn có bao lâu mà hờ hững ….!!!!!!!!!????????
Sáng sớm đi nhà thờ bỗng dưng nghe lòng man mác.... , không phải là buồn đâu ..., nhưng sao có một chút gì đó thú vị, một chút xao xuyến bâng khuâng, và với một chút tiếc nuối về sự mất mát cái gì đó , khiến lòng chùng xuống hơi trĩu nặng một chút...
Đêm qua sương mù nhiều quá, những ngọn đèn đường vàng vọt phản chiếu ..., càng nhìn càng thấy buồn miên man hơn.... trong khói sương mù....
Tình đã chết hay vẫn còn âm ỉ cháy trong trái tim của ta ....! ?
![]() |
Dẫu cho thế nào ...mình vẫn phải bước đi tiếp, bởi vì...cuộc đời đó ...còn có bao lâu mà hờ hững ….!!!!!!!!!????????
Thứ Sáu, 26 tháng 10, 2012
Quê tôi đẹp lắm....
![]() |
Rừng thông gần Đèo A.K |
![]() |
Tịnh xá Ngọc Túc |
Nhớ...
Tháng mười năm nay...lại nhớ tháng mười năm trước...
Tháng mười năm trước...vui...., tháng mười năm nay....ôi sao buồn....
Tháng mười năm trước...vui...., tháng mười năm nay....ôi sao buồn....
Thứ Tư, 24 tháng 10, 2012
Lá cô đơn....hay là ta......
Một buổi sáng nào đó ...bất chợt bước đi trên con đường gió heo may se se lạnh , có nhiều lá rụng dưới mỗi bước chân ta đi qua..., ta thầm tự hỏi lòng mình " có phải mùa cô đơn đang về trong ta ...!? "
Tưởng tượng ta giống như chiếc lá thu , đang nhẹ nhàng rơi trên mặt đất kia..., và cuộc đời ta sẽ có một ngày " lá rụng về cội " giống như chiếc lá ấy....
Ngập ngừng ....trên con đường ....nhưng rồi ta vẫn mải miết bước đi ...., mọi thứ trong ta giờ lưu lại...chỉ có sự nuối tiếc hoài mà thôi...., nhưng đó có lẽ là sự an bài của định mệnh....
Nhìn lá rơi....như trái tim ta cũng đang rơi rụng theo..., ta nào đâu muốn trái tim mình ...phải lựa chọn trong sự khởi đầu băng giá...
Ta biết tim mình đã phải đau buồn trong bao lâu ... và phải chịu sự cô đơn trong bấy nhiêu thời gian...
..... Nhưng hy vọng...sẽ có một ngày ta tìm lại được những gì mà mình đánh mất....
Thứ Ba, 23 tháng 10, 2012
Hoàng hôn tím...
Chiều nay mưa giăng phủ lên hoàng hôn phố núi một màn sương tím mờ, u buồn....
Tôi với tay lấy chiếc áo ...khoác vào người thêm cho đỡ lạnh , dán mắt nhìn xuyên qua ô cửa kính , ánh nắng vàng mờ ảo của bóng hoàng hôn , càng khiến cho thành phố mang tên " buồn " trở nên đẹp lung linh, huyền ảo hơn...
....Và cái lành lạnh se se của Đà Lạt đủ để làm dịu những tâm hồn bị tổn thương.....
Tôi với tay lấy chiếc áo ...khoác vào người thêm cho đỡ lạnh , dán mắt nhìn xuyên qua ô cửa kính , ánh nắng vàng mờ ảo của bóng hoàng hôn , càng khiến cho thành phố mang tên " buồn " trở nên đẹp lung linh, huyền ảo hơn...
....Và cái lành lạnh se se của Đà Lạt đủ để làm dịu những tâm hồn bị tổn thương.....
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)