Sáng sớm đi nhà thờ bỗng dưng nghe lòng man mác.... , không phải là buồn đâu ..., nhưng sao có một chút gì đó thú vị, một chút xao xuyến bâng khuâng, và với một chút tiếc nuối về sự mất mát cái gì đó , khiến lòng chùng xuống hơi trĩu nặng một chút...
Đêm qua sương mù nhiều quá, những ngọn đèn đường vàng vọt phản chiếu ..., càng nhìn càng thấy buồn miên man hơn.... trong khói sương mù....
Tình đã chết hay vẫn còn âm ỉ cháy trong trái tim của ta ....! ?
![]() |
Dẫu cho thế nào ...mình vẫn phải bước đi tiếp, bởi vì...cuộc đời đó ...còn có bao lâu mà hờ hững ….!!!!!!!!!????????
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét