Tôi với tay lấy chiếc áo ...khoác vào người thêm cho đỡ lạnh , dán mắt nhìn xuyên qua ô cửa kính , ánh nắng vàng mờ ảo của bóng hoàng hôn , càng khiến cho thành phố mang tên " buồn " trở nên đẹp lung linh, huyền ảo hơn...
....Và cái lành lạnh se se của Đà Lạt đủ để làm dịu những tâm hồn bị tổn thương.....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét